HOTLINE 0966.67.60.69 - 0965.862.639

Dự án xe lăn tay địa hình RoughRider ở Việt Nam

Tôi đọc được một mẩu quảng cáo trên báo địa phương hồi tháng 12 năm ngoái với hình ảnh một chàng trai trẻ trên chiếc xe lăn cùng trích dẫn “Hãy tặng đi một món quà Giáng Sinh nhân ái”

DỰ ÁN XE LĂN TAY ĐỊA HÌNH ROUGHRIDER Ở VIỆT NAM

Tôi đọc được một mẩu quảng cáo trên báo địa phương hồi tháng 12 năm ngoái với hình ảnh một chàng trai trẻ trên chiếc xe lăn cùng trích dẫn “Hãy tặng đi một món quà Giáng Sinh nhân ái”.

Có khoảng một triệu người Việt Nam đang rất cần một chiếc xe lăn, và không có sự hỗ trợ từ chính phủ”. MỘT TRIỆU! “ Người khuyết tật thường là những người nghèo nhất, và nhất là không có một chiếc xe lăn nào thì họ sẽ có rất ít cơ hội trong cuộc sống”. Tôi có thể nhận ra rằng “Cho ai đó một cơ hội để sống một cuộc sống độc lập và quý giá, với khả năng tìm việc làm”.

Tôi cảm thấy ray rức , do đó tôi đã đặt hàng và trả tiền qua mạng internet, và nhanh chóng nhận được biên nhận quà tặng. Họ đã cảm ơn tôi vì đã tài trợ một chiếc xe lăn, và vài ngày sau tôi nhận được một lá thư cá nhân cảm ơn, với một tấm hình từ một người đàn ông là người đã nhận chiếc xe lăn từ thiện của tôi. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi thấy được việc này đã thật sự có kết quả, và tôi có cơ hội để hỗ trợ một việc có mục đích cao đẹp.

Tôi đã không nghĩ nhiều về điều này, cho đến tháng 10 năm nay, khi tôi nhận một cú điện thoại, bảo rằng tôi là người được chọn trong số những người tài trợ trong một năm vừa qua để tham gia một chuyến thăm Việt Nam và xem xưởng sản xuất, quy trình phân phối xe lăn và gặp một vài người nhận xe lăn.

Tôi đã dẫn theo con trai của mình, Henrik và chúng tôi đến Thành phố Hồ Chí Minh vào ngày 16/11. Việc được gặp người đàn ông nhận chiếc xe lăn của tôi, Huỳnh Ngọc Lâm, đã thật sự làm cho tôi xúc động. Chúng tôi được biết về cuộc đời của anh ấy. Anh ấy bị sốt bại liệt hoặc viêm tủy xám. Cha của anh ấy từng cõng anh ấy trên lưng đến trường, khi anh ấy còn nhỏ.

Đây là chiếc xe lăn đầu tiên của anh ấy. Bây giờ anh ấy cố gắng để kiếm sống bắng nghề sửa tivi, nhưng thời gian là một vấn đề nan giải. Rất là lạ khi ngồi trong ngôi nhà khiêm tốn của anh ấy và nhìn thấy sự đóng góp nhỏ bé của mình đi khắp thế giới như thế nào, và nó thật sự có ý nghĩa như thế nào cho anh ấy. “Bạn là Ông già Noel của tôi vào năm ngoài”, anh ấy cười mà nói.

Mặc dù chúng tôi không hiểu những lời anh nói, nhưng chúng tôi có thể hiểu được qua năng lượng và ngôn ngữ cơ thể: Chiếc xe lăn này có ý nghĩa rất lớn với anh ấy; nó đã đem lại cho anh sự tự do đi lại đến những người hàng xóm xung quanh và gặp được cả khách hàng và bạn bè.

Sau đó chúng tôi đến thăm xưởng sản xuất xe lăn Kiến Tường, nơi họ sản xuẩt chiếc xe lăn tay địa hình RoughRider. Người chủ xưởng là ông Nguyễn Tiến Toàn và gia đình ông ấy đã chào đón chúng tôi rất nồng nhiệt và thân thiện. Chúng tôi bị ấn tượng bởi những gì họ đạt được: cơ sở sản xuất tốt, sạch sẽ, ngăn nắp và có tiêu chuẩn rõ ràng, hơn với những gì chúng tôi trông đợi. Sáu mươi người nhân công làm việc chăm chỉ làm ra những chiếc xe lăn trong kỷ luật và được tổ chức tốt.

Phần lớn nhân công sống trong nhà cửa đàng hoàng. Chúng tôi được biết là họ được trả lương tốt, cao hơn mức tiêu chuẩn chung và chúng tôi cũng thấy rằng họ cũng thuê nhiều người khuyết tật làm việc trong xưởng. Nhiều người trong số họ cũng sử dụng xe lăn. Điều này xem như là chuyện tự nhiên trong xưởng sản xuất của gia đình ông Toàn, nhưng nó không có khá phổ biến ở Việt Nam, nơi mà người khuyết tật hiếm khi có nhiều sự chọn lựa. Sự hợp tác và tin tưởng giữa Tổ chức Arthur B.Schultz Foundation và ông Toàn cũng như với gia đình của ông là điều hoàn toàn rõ ràng, và chúng tôi hiểu rằng sự giao thiệp và hậu cần trong quy trình đặt hàng là một yếu tố then chốt.

Chúng tôi cũng đến thăm một xưởng nhỏ trong thành phố. Khoảng sáu đến tám người phụ nữ trẻ sống ở đó và tham gia những lớp dạy nghề mỹ thuật khác nhau và kỹ năng làm các công việc thủ công. Ở đây chúng tôi nhìn thấy vài hậu quả khủng khiếp của chiến tranh: Vài cô gái là những nạn nhân chất độc màu da cam, với thân thể bị nhiều biến dạng. Một trong những cô gái ngồi trên một bản gỗ với những chiếc bánh xe nhỏ xíu. Tôi chỉ có thể tưởng tượng những cố gắng và đau đớn mà cô gái chịu mỗi khi di chuyển với nó. Không ai trong số họ có một chiếc xe lăn trước đó.

Sau 3 tháng học nghề, Họ đã sẵn sàng bắt đầu sự nghiệp, và mong ước sở hữu được một chiếc xe lăn mới, để họ có phương tiện cho cả đi làm và đi đến người cung cấp và các khách hàng. Tôi thật sự hy vọng đây là sự khởi đầu của họ cho một cuộc sống tốt hơn và giản đơn hơn. Tôi cầu mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với họ!

Trước khi chúng tôi đi, tôi nhận một món quà. Họ bảo tôi chọn một trong những sản phẩm mỹ nghệ đang được trưng bày trong xưởng. Tôi đã chọn một bức tranh đẹp về nông thôn. Thì ra một trong những cô gái vừa được nhận xe lăn từ thiện là một họa sĩ. Điều này thật sự rất cảm động đối với tôi, tôi từng là một giáo viên dạy mỹ thuật và thủ công tại trung tâm giáo dục. Tôi biết đây là một món quà với rất nhiều nỗ lực và tâm huyết.

Thật là tuyệt khi nhìn thấy niềm hân hoan của tất cả cô gái được nhận xe lăn. Để cho họ một cơ hội, họ cần được học nghề và một chiếc xe lăn, và đó là những gì họ đã nhận được ở đây, tại trung tâm này.

TAG:

Bình luận của bạn

Tư vấn mua hàng

0963.30.35.38

Tất cả các ngày trong tuần

Chăm sóc khách hàng

0961.822.863

Các ngày trong tuần ( trừ lễ )

ĐĂNG KÝ NHẬN TIN MỚI

KẾT NỐI VỚI BẠCH HUỆ

Gọi ngay Gọi ngay
Chat messenger Chat bằng facebook messenger
Bản đồ Bản đồ chỉ đường
Chat zalo Chat với chúng tôi qua zalo